- Táo dặn nữ vương chuẩn bị: Bê thui 9 lửa, rau muống rửa 9 lần, tôm trần 9 phát, đũa bát 9 đôi, gà lôi tần 9 kiểu, đà điểu luộc 9 con.
Táo nói thêm:
- Sau đó đúng 8 giờ ngày hôm qua, khi Táo quân chiếu trên VTV, con lập đàn cầu nguyện thành tâm, tất sẽ có phép lạ xảy ra.
Nữ vương cười khanh khách:
- OK men, nhưng toàn các món lạ đời thế, con phải làm sao?
- Trong số tù nhân con bắt có một kì tài về nắn âu, ý lộn - nấu ăn, con giao cho hắn việc này đảm bảo sẽ “no” vấn đề... (nói vừa dứt câu, Táo tát một phát thật mạnh vào mặt nữ vương rồi lặn mất).
Nữ vương choàng tỉnh, má vẫn con ran rát. Nhớ lại giấc mơ kì lạ lúc nãy, nàng nửa mừng nửa lo, chẳng hiểu thần tiên giúp mình thật hay chỉ là một giấc chiêm bao.
Thế rồi chợt thấy list các món ăn để ngay đầu giường cùng với note: "Táo biết con không nhớ hết các món nên ghi lại cho con, nhớ mua hàng trong siêu thị ấy, dạo này dịch bệnh gia súc gia cầm ghê lắm! Đừng tham hàng rẻ mà làm các thần linh lở mồm long móng nghe con", nàng đã tin là thực bèn... lăn ra ngủ tiếp!
Chuông báo thức reo vang, mới 9h, nữ vương dụi dụi đôi mi cong bước xuống giường. Lâu lắm nàng mới dậy sớm vậy, hôm nay là ngày quan trọng mà, phải dậy sớm để chuẩn bị mọi việc chứ. Sau khi tắm gội, soi gương, trang điểm, soi gương, ăn uống, soi gương, xỉa răng, soi... răng, nàng lên triều. Một mặt nàng sai các cận thần chuẩn bị mọi thứ, một mặt ra lệnh thả bọn Tôn ra.
Sau khi được thả và nghe chuyện của nữ vương, cả bọn vui mừng khôn xiết, bây giờ chỉ còn trông đợi vào tài năng của Sa Tinh Tinh nữa mà thôi.
Như đã nói về Sa, chàng từng đi xuất khẩu lao động ở nhiều nước, việc bếp núc trở thành sở trường từ lâu. Hơn nữa, trong cuộc hành trình, cả hội đã qua bao vùng đất mới, Sa học hỏi thêm được bao kinh nghiệm, lever cao thêm mấy bậc. Nhiệm vụ nữ vương giao, chàng hoàn thành xuất sắc, cả hội được tha bổng thoát khỏi hình phạt làm hoạn quan.
Sau khi tế lễ cầu khấn, một tia sét long trời đánh xuống, tất cả nữ quốc lăn ra bất tỉnh trong 15'. Khi tỉnh lại, họ trở về là những cô gái ngày xưa. Nhưng do thiếu hơi giai đã lâu, họ nhìn hội của Tôn đắm đuối như cá chuối nhìn ếch con. Vậy là cả hội lại một phen nữa đạp xe 3 bánh đứt hơi... (nói thêm đoạn này, trong khi các chị em ngất, cả hội đã nhanh chóng tìm lại hành lý, xe cộ để chuồn luôn, vì sợ nếu phép mầu không linh nghiệm thì còn gì là đời trai nữa)!
Nhằm gần ngày Tết Canh Dần, cuối cùng thì cả hội đã tới được nơi cần tới. Đứng giữa đường cả hội ôm nhau òa khóc, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc văng tóe loe trong không khí, rơi xuống đất, bổ sung thêm muối khoáng cho cây trồng...
Họ tới ngay một nhà sách để tìm mua bộ tiểu thuyết “Gã khờ Hipteen và tóc vàng Sinja”, nhà sách báo: Hết! Tiếp tục một nhà nữa: Hết! Nhà nữa: Hết!... Chán nản và tuyệt vọng, bao nhiêu mồ hôi và công sức lẽ nào đổ hết xuống bể xuống sông.
Tôn tức tưởi bật khóc, nước mắt đàn ông rớt rơi lã chã lên con chiến mã mua ở chợ giời. Chợ giời, phải rồi, chợ giời!!! Tôn hét lên sung sướng, nước nào mà chẳng có một vài cái chợ giời.
Sau khi hỏi thăm người bản xứ, cuối cùng họ cũng tìm thấy một bộ tiểu thuyết “Gã khờ Hipteen và tóc vàng Sinja” ở khu chợ tồi tàn. Không thể tả hết niềm vui của các chàng trai, họ nhảy tưng tưng như một người rừng tay cầm dây thừng đi săn lợn rừng vậy.
Họ mua vé máy bay về nước, họ nhận đủ 20 vây vàng “chín số 4”, rồi về nhà. Người đưa tiền cho bố mẹ, người đưa cho bà xã, người đút lợn, người sắm Tết rình rang. Riêng Tôn sắm quả latop để lướt web xem có nơi nào viết về chuyện của mình không.
Không khí Xuân Canh Dần đang ngập tràn khắp trang Cười cũng như khắp muôn nhà!cam on ban da ghe tham!nho qoay lai nha